Bi kịch 4 người con dâu đều góa bụa trong 1 gia đình vì chồng chết do nhiễm HIV.
(Emdep.vn) - Bà Vi Thị Tiền (SN 1952, ngụ xã Châu Hạnh, huyện Quỳ Châu, tỉnh Nghệ An) có 4 người con trai thì cả 4 đều qua đời khi tuổi còn quá trẻ vì nhiễm HIV, để lại vợ trẻ, đàn con thơ.
Đến chồng bà Tiền cũng đang mang trong mình căn bệnh thế kỷ vì lây nhiễm từ con.
Đại họa HIV
"Đàn con của tôi đó, chúng đều chết trẻ vì nghiện ma túy rồi nhiễm HIV. Cơn lốc ma túy đã cuốn chúng đi sạch, chẳng chừa cho tôi lấy một đứa. Giờ những đứa con dâu, cháu nội tôi phải khổ, sớm thành góa bụa con côi", thắp vội nén nhang lên bàn thờ 4 người con trai vắn số, bà Tiền nghẹn lòng.
Vợ chồng bà Tiền và ông Hoàng Văn Duyền (SN 1953) có 6 người con (2 gái, 4 trai). Cuộc sống khó khăn, cố gắng bươn trải rồi cũng đến ngày đàn con bà cũng lần lượt yên bề gia thất. Thế nhưng họ chưa kịp vui mừng thì tai ương liên tiếp giáng xuống.
Năm 2001, bà Tiền chết lặng khi thấy anh Quê (SN 1971, con trai đầu) sau một thời gian vào rừng khai thác gỗ trở về trong hình hài thân tàn ma dại. Anh Quê gầy guộc xanh xao lại thường xuyên lên cơn sốt. Đưa đến bệnh viện thăm khám mới biết anh nhiễm HIV giai đoạn cuối.
Bà Tiền nghẹn lòng "Căn bệnh thế kỷ đã cướp đi của tôi tất cả, đàn con của tôi, giờ đến chồng tôi cũng không tha, đau đớn lắm".
Gặng hỏi mới biết anh Quê nghiện ma túy. Nhiều lần lên cơn đói thuốc anh đã dùng chung kim tiêm với những đối tượng khác nên nhiễm bệnh. Chỉ sau 2 tháng phát hiện, anh Quê bỏ lại vợ và 3 đứa con gái thơ dại ra đi. May mắn, vợ con không bị lây nhiễm căn bệnh thế kỷ từ chồng.
Đã 15 năm trôi qua, 3 cô con gái của anh Quê đã yên bề gia thất, chỉ còn lại một mình người vợ thui thủi. Năm 2006, tang thương lại bao trùm khi anh Quang (SN 1974, con trai thứ 2) qua đời vì nhiễm "H". Tìm hiểu qua bạn bè mới biết anh Quang cũng là đối tượng nghiện ma túy nặng.
Đội tang chồng được một năm, người vợ trẻ cùng cậu con trai 4 tuổi khăn gói về quê ngoại ở tỉnh Thanh Hóa sinh sống. Đến ngày giỗ chồng, giỗ cha, vợ con anh Quang mới lại đưa nhau về nhà nội để hương khói.
Nỗi đau chưa kịp nguôi thì đầu năm 2008, anh Tám (SN 1986, con trai út) thú nhận bị nhiễm HIV. Rồi cũng như hai người anh trai của mình, anh Tám ra đi khi cậu con trai mới tròn 2 tuổi. Người vợ trở thành góa bụa ở tuổi 23.
"Nó ra đi nhanh lắm, chỉ sau một tháng nhiễm bệnh là nó đi. Đội tang chồng qua 100 ngày, vợ nó cũng vì buồn đau mà ôm con về nhà ngoại ở huyện Đô Lương (Nghệ An) sinh sống", bà Tiền chia sẻ.
Ông Duyền cũng mang trong mình căn bệnh thế kỷ vì lây nhiễm từ con.
Lần lượt nhìn đàn con ra đi vì căn bệnh thế kỷ, nhìn con dâu, đàn cháu nội chiết khăn tang, gào khóc gọi tên chồng, tên cha, vợ chồng bà Tiền đau đớn như bị ai đó cắt đi từng phần trên cơ thể mình. Niềm hi vọng cuối cùng dành trọn cho anh Quý (SN 1984, con trai thứ 5).
Anh Quý làm thuê rồi lấy vợ, sinh con ở Sài Gòn. Vì điều kiện xa xôi, kinh tế lại khó khăn nên ngày cưới anh Quý không có mặt của cha mẹ. Mãi đến năm 2009, anh mới đưa cả gia đình về thăm quê.
"Nó về, tôi chưa kịp mừng thì vợ nó đã khóc nói chồng nhiễm HIV, không sống được bao lâu nữa. Vậy là tôi cũng không thể giữ nó lại, chỉ tội cho vợ con nó".
Tận cùng nỗi đau
Đập vào mắt chúng tôi khi bước vào căn nhà tranh vách nứa của gia đình bà Tiền là chiếc bàn thờ bằng gỗ, chật hẹp, phía trên treo di ảnh của 4 người đàn ông. Tất cả 4 người đàn ông này tuổi đời còn rất trẻ. Người nhiều tuổi nhất cũng chưa quá 30 tuổi. Bên dưới di ảnh có một mảnh giấy nhỏ, ghi đầy đủ tên tuổi, ngày sinh, ngày mất.
Con trai qua đời, thương con dâu sớm thành góa bụa, bà Tiền có ý định nuôi đàn cháu nội để đàn con dâu có cơ hội đi bước nữa. Thế nhưng, 4 người con dâu của bà quyết định ở vậy thờ chồng nuôi con.
Vợ chồng ông Duyền kể lại nỗi đau của gia đình
Cuối năm 2012, tai ương một lần nữa giáng xuống khi ông Duyền, người đàn ông còn lại trong gia đình bỗng nhiên xuất hiện những biểu hiện lạ như sốt cao, đi ngoài liên tục. Cứ nghĩ tuổi cao sức yếu nên ông chủ quan, không đi thăm khám. Đến khi bệnh tình trầm trọng, kiệt sức, được vợ và con dâu đưa vào bệnh viện thì mới chết sững khi cầm trên tay kết quả dương tính HIV.
Nghi ngờ kết quả sai vì bản thân không bao giờ dính vào các tệ nạn xã hội. Vợ chồng ông quyết định bán con bò, tài sản duy nhất của gia đình để có lộ phí xuống TP Vinh xét nghiệm lại, nhưng kết quả vẫn không thay đổi.
"Mãi sau này tôi mới nhớ, có lần thằng con thứ 5 của tôi bắt trộm gà đi bán để lấy tiền chích hút. Tôi phát hiện được nên giằng co, bị nó cào một phát vào cánh tay phải làm chảy máu. Vì không hiểu biết nên tôi không để ý", ông Duyền nhớ lại.
Gia đình ông Duyền là hộ nghèo triền miên trong xã.
Dù mang trong mình căn bệnh thế kỷ nhưng với quyết tâm không để lặp lại bi kịch như đàn con mình, ông Duyền mạnh dạn tham gia vào Câu lạc bộ (CLB) Hi vọng- CLB của những người nhiễm HIV của xã nhà. Ông uống thuốc đều đặn, tập cho mình lối sống lạc quan, lành mạnh để sống chung với bệnh. Cũng từ đó đến nay, đã 4 năm trôi qua, ông vẫn sống khỏe mạnh như một người bình thường.
"Đàn con tôi "đi" hết, giờ đến lượt chồng tôi cũng không tha. Cuộc đời bất công quá. Chỉ mong đàn cháu tôi nhìn đó làm bài học để tránh xa ma túy, tránh xa lỗi lầm mà cha của chúng từng mắc phải ngày xưa", gạt nước mắt, bà Tiền chia sẻ.
Trung Hiếu
Tag :
Các bài viết khác