Cô Tô - ngày ấy và bây giờ...

Vào một ngày cuối tháng 6 năm 2002, tôi lên đường theo lời mời của chị bạn vừa nhận công tác tại Cô Tô: “Em ra đảo đi, để thấy yêu hơn, thương hơn nghề mình đã chọn”. Tôi vẫn nhớ như in cảm xúc lần đầu tiên lên tàu ra đảo, hồi hộp và háo hức lạ thườ


Kỷ niệm chuyến đi đầu tiên

Đó là một ngày biển động, sóng to. Tôi xin được trải nghiệm trên buồng lái. Sóng nhấc lên, hạ xuống, nước tung trắng xóa, con tàu gỗ với sức chứa trên khoang khách gần năm chục người và một khoang hầm chứa hàng bỗng trở nên bé nhỏ và chông chênh. Những chiến sĩ trẻ say sóng mệt nhoài trong những tư thế ngả nghiêng, vật vã đến tội. Các mẹ, các chị lần đầu tiên ra đảo thăm con, người thì trầm tư, người ôm ngực kìm nén... Tôi bắt đầu hình dung về một cuộc sống rất đặc biệt ở một nơi rất đặc biệt – khẽ nhẩm lại một áng tùy bút thôi thúc sự khám phá của nhà văn Nguyễn Tuân.

Cho thuê xe hà tĩnh ,  Cho thuê  xe tại hà tĩnh, Cho thuê xe du lịch hà tĩnh, Cho thuê xe du lịch tại hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô tại hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô hà tĩnh,  Cho thuê xe ô tô du lịch hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô du lịch tại hà tĩnh, Thuê xe hà tĩnh ; Thuê xe tại hà tĩnh ;Du lịch hà tĩnh, Công ty cho thuê xe du lịch ở hà  hà tĩnh

Tàu cập bến, chúng tôi thả bộ trên con đường nhỏ. Đảo hoang sơ và bình yên quá đỗi. Những ngôi nhà cấp 4 cũ kĩ, một vài ngôi nhà mái bằng hiếm hoi – đó là những gia đình có thâm niên gắn bó với biển và kinh tế có phần ổn định hơn. Chúng tôi bước vào một ngôi nhà nhỏ, sạch sẽ, tuy có phần hơi bừa bộn, cửa mở toang nhưng gọi không thấy người đáp, chị bảo: “Chắc cả nhà đi biển rồi, tối mới về, cứ để đồ ở đây rồi ta đi Thanh Lân cho kịp chuyến về”. Chúng tôi đi đò ngang, sau đó được chuyển sang thuyền nhỏ để đến Thanh Lân. Vẫn là sự chòng chành trong sóng biển, vẫn là cảm giác nao nao, bồng bềnh – đủ để tôi có những trải nghiệm thú vị khó quên.

Các em học sinh Cô Tô hát dưới chân tượng đài Bác Hồ.
Các em học sinh Cô Tô hát dưới chân tượng đài Bác Hồ.

Con đường đất dẫn vào Thanh Lân lác đác, thưa thớt những mái nhà cấp 4 nhỏ chia gian - dấu ấn của một thời kỳ cũ. Trên đường về, chúng tôi gặp mấy cậu bé con đen nhẻm, chân trần, chỉ mặc độc chiếc quần cộc với nụ cười đầy nắng, sau phút đầu bẽn lẽn trước người lạ, chúng chào hỏi cô giáo như chào một người bạn và khoe những thành phẩm vừa mang từ biển về. Những mớ cá tôm tươi rói ánh lên lấp lánh, mùi của biển thoảng trong những mái tóc bờm xờm cháy khét lười cắt tỉa. Chị giới thiệu đó là học sinh lớp chị, các em cả ngày đi biển, nhiều khi lớp vắng cũng không biết các em đang ở bãi nào để tìm bởi bố mẹ các em cũng đi biển dài ngày. Sóng gió tôi luyện, biển rèn giũa, cuộc sống đã làm nên những cơ hội – để các em thích nghi với sự mưu sinh, tồn tại một cách rất tự nhiên trên đảo. Lũ trẻ cứ thoắt ẩn thoắt hiện, những vóc dáng nhỏ thó nhưng vô cùng nhanh nhẹn, tôi cũng đã chứng kiến chúng bơi như những con rái cá từ điểm tàu dừng về đảo mà không cần qua thuyền nhỏ. Đâu đó, một chút ám ảnh trong tôi về hình ảnh cô bé con nhỏ như chiếc kẹo đứng nép sau cửa ngóng bố mẹ trở về...

Cho thuê xe hà tĩnh ,  Cho thuê  xe tại hà tĩnh, Cho thuê xe du lịch hà tĩnh, Cho thuê xe du lịch tại hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô tại hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô hà tĩnh,  Cho thuê xe ô tô du lịch hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô du lịch tại hà tĩnh, Thuê xe hà tĩnh ; Thuê xe tại hà tĩnh ;Du lịch hà tĩnh, Công ty cho thuê xe du lịch ở hà  hà tĩnh

Chúng tôi trở lại Cô Tô khi trời đã tối, khoảng 22 giờ trở ra là máy phát điện sẽ tắt, mọi sinh hoạt sẽ trở nên khó khăn cho người mới đến. Bữa cơm của người dân vùng biển đảo chào đón chúng tôi, cũng mộc mạc, chân thật, chất phác như chính con người. Rau và nước ngọt không nhiều, tôi được hướng dẫn sử dụng tiết kiệm, chị chủ nhà cười rất tươi nửa đùa nửa thật giới thiệu: “Chúng chị quen với mùi tanh tôm cá rồi, quen với vị mặn của biển rồi, nên có lúc không tắm, ngủ lại ngon hơn”. Những câu chuyện về đảo, về con  người, những gian nan vất vả khi bám đảo được chị sẻ chia rất cởi mở, chị bảo: “Khổ thế nhưng chị vẫn thích ở đảo, chồng và con cũng vậy, bố mẹ ở quê ra thăm một lần khóc miết bắt về, nhưng chị còn muốn đưa cả bố mẹ ra đây luôn”. Chị nói thêm: “Hai ngày mới có một chuyến tàu từ Vân Đồn ra đảo, ai bệnh nặng phải đưa vào đất liền, cũng may người trên đảo ít ốm, chắc vì nơi đây có Bác linh thiêng, có biển bao bọc” – nói đến đó, chị chững lại đầy xúc động.

Tôi đến thăm tượng đài Bác Hồ, thăm bãi muối, ruộng khoai – nơi in dấu chân của Bác. Bác ở đó vẫn nụ cười bao dung, ấm áp, bàn tay vẫy chào đầy yêu thương, có lẽ đây chính là niềm tin mãnh liệt của người dân trên đảo – với Bác, với Cô Tô.

19 năm ngày trở lại

Tôi lỡ bao lần hẹn về với Cô Tô cho lịch trình đã định sẵn. Không hiểu là ngẫu nhiên, hay là duyên nợ của một lời hứa cũ, tôi trở lại Cô Tô sau 19 năm trong một chuyến đi cùng đoàn công tác. Đi từ ngạc nhiên này đến bất ngờ khác, Cô Tô hiện ra như một nàng công chúa vừa thức giấc, đẹp đến ngỡ ngàng. Chúng tôi di chuyển bằng xe điện về đảo, đi thăm đảo. Điện lưới thắp sáng, thị trấn Cô Tô đa sắc màu với những dãy nhà cao tầng san sát, những khách sạn với kiến trúc hiện đại ngày một nhiều hơn. Một huyện đảo đầu tiên kéo điện lưới bằng cáp ngầm, huyện đảo đầu tiên xây dựng nông thôn mới, huyện đảo hội tụ dân từ các vùng miền: Hải Phòng, Thái Bình, Nam Định, Thanh Hóa, Hưng Yên... để làm nên một Cô Tô mới – một Cô Tô thân thiện, mến khách, dễ nhớ, khó quên.

Hiện nay huyện đã có 9 tàu cao tốc, 1 tàu 5 sao lưu thông trên biển. Một ngày có 2 chuyến tàu rời đảo và 2 chuyến tàu từ đất liền về đảo, mùa du lịch có thể lên tới 20 chuyến. Nước ngọt đủ phục vụ nhu cầu sinh hoạt cũng như đáp ứng việc tưới tiêu toàn bộ đảo. Ông Vũ Văn Hiển, Phó Chủ tịch UBND huyện Cô Tô cho biết: “Ba khó khăn lớn nhất, nhu cầu thiết yếu nhất để đảm bảo đời sống của nhân dân đã được khắc phục. Thu nhập bình quân đầu người tăng, năm 2020 đạt 5000USD/người/năm. Mục tiêu đề ra của chúng tôi là sẽ cùng chung tay đưa Cô Tô lên những bước tiến mới, bà con nơi đây sẽ thực sự ổn định, giàu có và hạnh phúc”.

Chiều về trên bãi biển Cô Tô.
Chiều về trên bãi biển Cô Tô.

Với nguồn ngân sách đầu tư của tỉnh, cơ sở hạ tầng ngày càng khang trang, to đẹp. Trung tâm Y tế huyện Cô Tô đang trong giai đoạn hoàn thành, công viên tùng Cô Tô được xây dựng với sự đóng góp tích cực của cán bộ, công chức và bà con nhân dân. Năm 2010, tỉ lệ hộ nghèo của huyện là 6,7%, đến tháng 7 năm 2019, huyện không còn hộ nghèo nhờ vào những giải pháp, chính sách phù hợp, hiệu quả của địa phương, đặc biệt do Chương trình nông thôn mới mang lại.

Chị Nguyễn Thị Mến, Phó Giám đốc Trung tâm Truyền thông – Văn hóa huyện Cô Tô tâm sự với tôi là chị yêu Cô Tô như yêu cuộc sống của chính mình. Ngồi ở đâu trên đảo, chỉ cần nhắm mắt lại chị cũng có thể nghe tiếng sóng xô va vào bờ đá. Bình minh hay hoàng hôn, mưa hay nắng, hay giông bão – Cô Tô vẫn luôn tuyệt vời trong lòng chị. Ngọn hải đăng Cô Tô – “con mắt biển đêm” thu lại cả một Cô Tô xinh đẹp như mơ; những bãi cát trắng tinh, mịn màng trải dài trên Hồng Vàn, Vàn Chảy, Tài Vàn, Ba Châu; biển xanh trong ngút ngàn tầm mắt; những hàng phi lao cất tiếng reo trong gió; một bãi đá Móng Rồng với nét vẽ kỳ vĩ, độc đáo; Con đường Tình Yêu với sự êm đềm trong từng cảm xúc; những chiếc tàu cá neo trong vụng biển với lá cờ đỏ sao vàng phấp phới tin yêu; nét nguyên sơ trong rừng chõi, trong những hàng dứa dại ven biển… phải chăng tất cả đã làm nên sự chung thủy, sắt son, cất lên những tình khúc ngọt ngào trên đảo?

Cho thuê xe hà tĩnh ,  Cho thuê  xe tại hà tĩnh, Cho thuê xe du lịch hà tĩnh, Cho thuê xe du lịch tại hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô tại hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô hà tĩnh,  Cho thuê xe ô tô du lịch hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô du lịch tại hà tĩnh, Thuê xe hà tĩnh ; Thuê xe tại hà tĩnh ;Du lịch hà tĩnh, Công ty cho thuê xe du lịch ở hà  hà tĩnh

Đoàn sang Thanh Lân, ngồi trên xe điện, nhạc sĩ Lê Đăng Vệ sơ ý để gió cuốn mất chiếc mũ trên đường ra bến đò, không muốn ảnh hưởng đến đoàn nên nhạc sĩ im lặng. Khi đò vừa cập bến, nhạc sĩ nhận lại chiếc mũ từ tay một người dân trên đảo. Một tình huống rất nhỏ giữa đời thường, tôi nghĩ nhiều hơn về những ngôi nhà mở cửa trong đêm vẫn yên giấc, những chiếc xe máy không rút chìa khóa trong đó có cả ví tiền để nguyên ở cốp xe để ngoài sân qua ngày,  về câu chuyện túi tiền được trao trả lại cho khách du lịch... Cô Tô đẹp hơn khi được xây dựng bằng cả niềm tin.

Xe lướt trên con đường bê tông đổ dài về mọi nẻo, Thanh Lân đang làm dầy hơn những niềm vui bởi sự đổi mới của riêng mình. Tôi ghé thăm Trường THCS Thanh Lân, các em học sinh với nét mặt rạng ngời, đón chúng tôi bằng sự tự tin và những ước mơ đẹp đẽ đến từ những bài học đủ đầy. Kinh tế phát triển, các ngành nghề ngày càng đa dạng. Thăm cơ sở sản xuất sứa của chị Vũ Thị Sáng – Chủ một cơ sở sứa ở Thanh Lân, người gốc Nam Định, thấy rằng Cô Tô đang mở cửa đón nhận sức người, tình người để lớn lên từng ngày.

Thăm các em học sinh Trường THCS Thanh Lân
Học sinh Trường THCS Thanh Lân trong giờ học.

Đến Đồng Tiến – với diện mạo của một xã nông thôn mới nâng cao, biết khắc phục khó khăn và tận dụng những lợi thế của mình, tương lai gần sẽ là một xã nông thôn mới kiểu mẫu đầu tiên của huyện đảo Cô Tô.

Cho thuê xe hà tĩnh ,  Cho thuê  xe tại hà tĩnh, Cho thuê xe du lịch hà tĩnh, Cho thuê xe du lịch tại hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô tại hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô hà tĩnh,  Cho thuê xe ô tô du lịch hà tĩnh, Cho thuê xe ô tô du lịch tại hà tĩnh, Thuê xe hà tĩnh ; Thuê xe tại hà tĩnh ;Du lịch hà tĩnh, Công ty cho thuê xe du lịch ở hà  hà tĩnh

Hữu duyên trong những bước chân quen, tôi gặp lại một trong những cậu học trò bên mớ cá tôm ngày trước. Em là Nguyễn Văn Hùng – chủ khách sạn Hùng Phương, hiện là Chủ tịch hiệp hội du lịch Cô Tô. Em sinh ra và lớn lên ở đảo, nắng và gió biển đã tạo nên sức vóc của một chàng trai dám nghĩ dám làm. Vẫn nụ cười hiền, bẽn lẽn của nhiều năm trước, em khiêm tốn và trầm tĩnh trong câu trả lời là em có được thành công là nhờ có Cô Tô, và bởi Cô Tô có Bác.

Khắc ghi lời Bác dạy

Sự hồn hậu, hào sảng của người Cô Tô như sóng biển, mang theo cả những gian nan, bươn chải của những ngày bám đảo, giữ đảo ngày hôm qua, mang theo cả niềm vui và hạnh phúc trước cuộc sống hôm nay. Gần hai mươi năm trở lại, cảnh và người đều đặt trong một tâm thế khác xưa, nhưng cảm xúc trong tôi vẫn vẹn nguyên. Cô Tô đã tự thay cho mình chiếc áo mới, tươi đẹp và ấm áp, duy có sự bình yên vẫn không đổi. Dạo bước trong đêm muộn, hít hà vị biển mặn mòi thoảng trong cơn gió nhẹ, nghe tiếng sóng dịu dàng táp vào bên bờ đá, chợt nhận ra lòng mình yêu Cô Tô tự khi nào chẳng hay. Phải chăng, tình yêu dành cho một vùng đất được khởi nguồn và gắn kết còn bởi tình yêu con người?

Con đường Tình Yêu.
Con đường Tình Yêu - một địa điểm rất thơ mộng ở Cô Tô.

Đứng trước tượng đài Bác uy nghiêm, những người con của đảo, từ người già đến trẻ nhỏ, có lẽ ai cũng nằm lòng lời dặn của Bác. Thời gian vẫn trôi, nhưng tình yêu và niềm tự hào về Bác vẫn vẹn nguyên trong từng hồi ức ngày Bác về thăm đảo. Tình yêu ấy đã trở thành hành động, quân và dân trên đảo ghi nhớ và thực hiện lời Bác dạy, tích cực lao động sáng tạo, bảo vệ chủ quyền biển đảo để Cô Tô gần hơn với đất liền, để mỗi thành quả, mỗi chiến công sẽ là những bông hoa ngát hương dâng lên Bác kính yêu.

Bút ký của Nguyễn Thị Nguyệt / Báo Quãng Ninh

Link: http://baoquangninh.com.vn/xa-hoi/202105/co-to-ngay-ay-va-bay-gio-2532119/

 




Các bài viết khác

Dat xe
Dat xe
1